Phép lạ biến bánh và cá hóa ra nhiều, thực là một dụ ngôn có tính cách hành động, mời gọi chúng ta vừa như là khách mời, vừa như là người phục vụ, nơi bàn tiệc mà Thiên Chúa dọn ra cho nhân loại.
Với phép lạ này, chúng ta cần lưu ý ít nhất mấy điểm sau đây:
Trước hết, đây là Bàn ăn Bánh Ban Sự Sống. Dấu chỉ bánh hóa nhiều nhắc tới một thứ lương thực khác…
Những cử chỉ của việc làm cho bánh hóa ra nhiều cũng chính là những cử chỉ trong bữa Tiệc ly vào chiều thứ năm Tuần Thánh: Cầm lấy, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao ban… Qua Thân Thể và Máu Thánh của ngài, Chúa Giêsu tự hiến thành lương thực ban sự sống đời đời. Trong bữa ăn của Chúa, toàn thể dân kitô giáo nuôi dưỡng đức tin, chữa lành những yếu đuối mỏng dòn, củng cố lòng trung tín của mình. Vì thế, đôi khi người ta ngạc nhiên về tỷ số yếu ớt những người được Rửa tội tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể. Chúa Kitô có thể hỏi chúng ta: “ Anh em có hiểu điều Thầy vừa làm không ?-“
Thứ đến, đây là Bàn Ăn của Giáo Hội. Chúa Giêsu nói với các tông đồ:“ Anh em hãy bảo họ ngồi từng nhóm năm mươi người !” Có nên nhìn ra trong sự xác định này hơn là một chi tiết của tổ chức hay không ?- Từ những con người vô danh và lang thang này, Chúa Giêsu làm thành một cộng đoàn của bữa ăn huynh đệ, và những thừa tác vụ của nó. Tập họp và hiệp nhất Giáo Hội sẽ vẫn luôn luôn là trách nhiệm căn bản của các môn đệ Đức Kitô.
Vì thế, trong những cộng đoàn kitô hữu, sự đón tiếp, phẩm chất của việc tập họp và vị trí dành cho mọi người là những lệnh truyền. Quan tâm đến những người yếu ớt nhất và nghèo khó nhất là điều ưu tiên. Những người đó ở trong lòng cộng đoàn, chứ không bị những người mạnh khỏe nhất đẩy ra bên lề Giáo Hội.
Phúc Âm ghi lại rằng, các môn đệ phân phát cho “ tất cả mọi người.” Sự bất bình đẳng mà xã hội chúng ta sản sinh ra là một thách đố đối với người tín hữu. Dù sao đi nữa, điều đó phải không được hiện diện trong các cộng đoàn kitô hữu chúng ta.
Ngoài ra, đây cũng là Bàn Ănn của việc phục vụ. Hoạt động của các tông đồ trong biến cố này. Chúa Giêsu đặt các ông trước trách nhiệm của các ông, đối diện với việc cung cấp lương thực cho đám đông: “ Chính anh em hãy cho họ ăn đi !” Ngài ủy thác cho các ông việc phân phối thức ăn. Ngài sai các ông đi thu lượm những mảnh vụn còn sót lại…
Không thể nào lẩn tránh dưới chiêu bài là “ chúng ta không thể chữa lành hết tất cả mọi khốn khổ của thế giới.” Chúa động viên chúng ta với những gì chúng ta có và trong cương vị của chúng ta. “ Anh em có bao nhiêu bánh ?- Hãy đi xem đi !”
Trong việc phụng sự Chúa và phục vụ anh em, chúng ta đừng vội nghĩ là, nhiệm vụ của chúng ta đã chu toàn, và sứ mạng của chúng ta hoàn thành. Đó là sự hoang phí ! Những chiếc giỏ của sự dư dật của Thiên Chúa luôn luôn là đầy ắp. Trước mắt chúng ta và trong tầm tay của chúng ta.
Vấn đề còn lại là, chúng ta hãy ý thức và thực hiện, theo thánh ý Chúa.