Sự khao khát và khắc khoải
Theo giáo lý đức tin, chúng ta được biết, vì yêu thương nhân loại và muốn cứu chuộc con người tội lỗi, Ngôi Hai Thiên Chúa đã xuống thế làm người, tên là Giêsu Kitô, để thực hiện công cuộc cứu chuộc bằng cuộc Khổ Nạn, Cái Chết và Sự Phục Sinh vinh quang.
Như thế, Chúa Giêsu có 2 bản tính : bản tính Thiên Chúa và bản tính loài người. Với bản tính loài người, ngài chịu chi phối bởi đinh luật không gian và thời gian, bởi thân phận kiếp nghời, với những niềm vui, hy vọng, khao khát, nhưng cũng có những đau khổ, khắc khoải, lo âu, sợ hãi…
Nhờ bản tính loài người, Chúa Giêsu có thể dâng hiến mạng sống làm giá cứu chuộc, qua cuộc khổ nạn và cái chết trên thập giá. Nhờ bản tính Thiên Chúa, ngài đã phục sinh vinh quang, đem lại sự sống đích thực, sung mãn và vĩnh viễn cho mọi người.
Trong bài Phúc Am hôm nay, Chúa Giêsu đã kêu lên tâm trạng thắm thiết, sâu đậm của ngài :« Thầy đã đến đem một ngọn lửa trên mặt đất, và Thầy khao khát biết bao cho lửa cháy lên ! Thầy phải chịu một phép rửa và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi tất cả mọi sự được hoàn tất ! »
Khi lắng nghe bản văn này, chúng ta nhìn thấy ở điểm nào Chúa Giêsu là một con người trong chúng ta, với một con tim được sự khao khát và sự khắc khoải ngự trị.
Trước hết, sự khao khát ngọn lửa của ngài, chúng ta biết điều đó nhờ những bản văn khác, đó là sự khao khát truyền đạt cho chúng ta ngọn lửa của Chúa Thánh Thần, và điều đó muốn nói lên một tình yêu rất mạnh mẽ. Có thể chúng ta không đo lường được khá đủ vào cái điểm nào mà Chúa Giêsu muốn trao ban Chúa Thánh Thần cho thế gian, và cho chúng ta.
Chia sẻ sự khao khát của ngài, đó là khao khát một cách mãnh liệt thiêu đốt chúng ta cũng bằng ngọn lửa của Chúa Thánh Thần,
Và thêm một lần nữa, đó là khao khát yêu mến, như Chúa Giêsu, đi đến chỗ cực điểm của tình yêu : « Vì quá yêu mến những người thân yêu của ngài, ngài đã yêu mến đến cuối cùng » ( Ga 13, 1 ).
Thư đến là sự Khắc Khoải. Khi nói với chúng ta về sự khắc khoải của ngài, ngài đã làm cho chúng ta trở thành những người bạn tri kỷ, thân tình.
Ngài nhìn thấy Cuộc Khổ Nạn sắp đến của chính mình. Ngài đã từng nhìn thấy những người bị đóng đinh trên thập giá chết như thế nào. Ngài biết rằng, ngài sẽ bị chìm ngập trong sự đau khổ, chịu phép rửa trong đau khổ. Ngài đã bước vào trong sự khắc khoải mà ngài sẽ biết đến và cảm nhận một cách sâu sắc, thống thiết, trong cơn hấp hối kinh khủng của vườn Gietsemanie.
Thế nhưng, chúng ta cũng biêt rằng, ngai sắp trải qua sự khắc khoải và đau khổ với một sự can đảm, và sau cùng, là với một sự bình an của Người Con. Ngài sẽ nói trên thập giá: « Lạy Cha, con hiến dâng mình con trong tay Cha. »
Vì thế, vấn đề đặt ra cho chúng ta là, chúng ta cần phải có thể nhìn thấy : làm thế nào, trong Thiên Chúa, ngài chia sẻ những tình cảm của chúng ta, sự khao khát và khắc khoải của chúng ta. Trong cuộc sống hiện tại. Chuẩn bị cho hạnh phúc Nước Trời. Ở cuối con đường của cuộc đời của chúng ta.
Chỉ có con đường tình yêu mà thôi.