Hãy nỗ lực !
Những người đương thời với Chúa Giêsu đã đặt câu hỏi :“ Lạy Chúa, phải chăng chỉ có một số ít người được cứu độ mà thôi không ?”
Ngay lập tức, Chúa Giêsu tách biệt loại những câu hỏi lý thuyết này.
Câu hỏi đúng đắn tốt nhất, chính là: Anh, trong lúc này, Anh làm gì để được cứu độ ?-
Cứ mải miết chờ thời với những câu hỏi như thế, người ta có nguy cơ làm bể dập mũi khi chạm vào một cửa đóng kín. Câu trả lời cho những lời kêu gọi, gõ cửa, trong ngày sau hết, thì thật kinh khủng: “ Ta không biết các ngươi từ đâu đến.”
Như thế nghĩa là thế nào ?- Rõ ràng là, chúng tôi đã sống với ngài, chúng tôi đã lắng nghe ngài.
Câu trả lời thật gây « sốc » : Các ngươi đã không thật sự lắng nghe, bởi vì các ngươi đã làm điều gian ác.”
Cái lập luận không tránh khỏi mà chúng ta luôn luôn tìm cách lẩn tránh. Chúng ta nghĩ rằng, biết điều gì phải làm, là đã làm rồi.
Chắc chắn là không. Sự hiểu biết và hành động, thực hiện, là hai thế giới khác nhau. Để vượt qua ranh giới, Chúa Giêsu trao cho chúng ta Giấy Thông Hành: “ Hãy nỗ lực !”
Điều đó bắt buộc chúng ta một cách trái khoáy. Chúng ta đã bước vào trong một nền văn minh, chúng ta đã sống trong một thế giới, mà ở đó, mỗi ngày người ta sáng chế ra một nút bấm, để tránh khỏi một sự cố gắng.
Thế nhưng, rõ ràng là, các thánh ngày nay cũng phải cố gắng như các thánh ngày xưa. Và có rất nhiều vị thánh, điều đó trao cho Phúc Am hôm nay cái dáng vẻ thay đổi lớn lao mà Chúa Giêsu rất yêu mến.
Người ta đã bắt đầu bằng một số nhỏ bé, cái cửa chật hẹp và đóng chặt nặng nề.
Bỗng chốc, chúng ta đang ở trước những đám đông dồn dập. Tất cả địa lý và tất cả lịch sử đã phá đổ những cửa, và những người sau hết lại dẫn đầu trước hết.
Bức tranh tuyệt vời cuối cùng không được làm chúng ta quên cái “ mật khẩu để được đón nhận là : Hãy nỗ lực !
Đặt vấn đề về số luọng được cứu độ :
Nếu mọi người đều được cứu, thì thái độ sẽ là ỷ lại ; còn nếu chỉ có một số nhỏ được cứu, thì thái độ sẽ là chán nản, thất vọng, không chịu cố gắng.
Chúa Giêsu trả lời về cách thức là, làm sao cho mình được ở trong số những kẻ được cứu độ. Đó là phải cố gắng, phải nỗ lực. « Phải đi qua cửa hẹp ».
Nên nhớ rằng, Đi qua : diễn tả sự thay đổi cách sống. Có nhiều người đúng trươc cửa hẹp ấy, nhưng chỉ những ai biết « đi qua », nghĩa là thay đổi cách sống, thì mới được vào mà thôi.
« Cửa hẹp » ở đây diễn tả sự cố gắng. Phải vất vả, cực khổ, khó khăn như con lạc đà chui qua lỗ kim.
Một điểm quan trọng cần lưu ý la, khi nói : « Thiên hạ từ đông sang tây sẽ vào dự tiệc cưới Nước Trời, còn con cái trong nhà sẽ bị loại ra » Chúa muốn nhấn mạnh một điều hay bị lãng quên là: không phải cứ hễ thuộc dòng giống Abraham là đương nhiên được vào Nước Trời, nhưng là những kẻ lắng nghe và sống Lời Chúa.
Điều đó cũng có nghĩa là, không phải cứ được rửa tội và chịu các bí tích, cứ giữ một mớ lề luật, cứ tham dự thánh lễ, cứ nghe giảng trong nhà thờ, cứ rước lễ… là đương nhiên được vào hưởng hạnh phúc với Chúa. Chắc chắn là không.
Điều thiết yếu là phải sống Lời Chúa, thực hiện thánh ý Chúa, trong cuộc sống hằng ngày của mỗi người.